Sát hại người yêu ngay lần đầu gặp mặt

Một gã đàn ông chuyên lợi dụng phụ nữ, cả tiền lẫn tình, luôn sĩ diện rằng một khi đã tán gái thì không có người đàn bà nào thoát khỏi miệng lưỡi “đổ đường vào hang kiến” (như gã tự nhận). Trăm cô “rụng” cả trăm. Có cô bị gã tán đổ bằng đúng thời gian uống xong một cốc nước.

 

Có cô lâu hơn, 12 tiếng, có cô lâu hơn nữa, 48 tiếng. Thế nên, khi vấp phải sự phản kháng của người phụ nữ quen qua zalo được khoảng 20 ngày, ngay trong ngày đầu tiên gặp mặt, gã đã ra tay không thương tiếc.

Xác chết trên mương

Khoảng 17h ngày 25-10, người dân đi quăng lưới đánh cá phát hiện xác một người phụ nữ nổi trên mương nước xóm Rặng, xã Đức Lý, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam, đã lập tức báo cáo cơ quan chức năng. Nhận được thông tin, cán bộ, chiến sĩ Phòng Cảnh sát hình sự (PC45) Công an tỉnh Hà Nam kết hợp các đơn vị nghiệp vụ tổ chức khám nghiệm tử thi, khám nghiệm hiện trường.

Kết quả xác định đầu nạn nhân có nhiều vết thương, nguyên nhân chết do ngạt nước. Nạn nhân là chị Bùi Thị Huệ, 34 tuổi, quê ở Mỹ Đức, Hà Nội, làm ở một công ty sản xuất đồ chơi trên địa bàn tỉnh Hà Nam.

Đối tượng Nguyễn Văn Thực tại cơ quan điều tra.
Đối tượng Nguyễn Văn Thực tại cơ quan điều tra.

Trung tá Đỗ Hoài Nam, Trưởng phòng PC45 Công an tỉnh Hà Nam cho biết, các anh đã tiến hành rà soát các đối tượng nghi vấn trên địa bàn và khu vực giáp ranh có biểu hiện bất minh, đồng thời điều tra các mối quan hệ của chị Huệ để tìm mâu thuẫn.

Qua lời khai của chị Ngân, bạn chị Huệ, cũng là người ở cùng phòng trọ với chị Huệ cho thấy, tối 23-10, có một người đàn ông đến nhà ăn cơm với chị Huệ. Tuy nhiên, chị không biết tên người này, chỉ nghe nói anh ta là người ở huyện Lý Nhân. Kết hợp với nhiều tài liệu thông tin do chị Ngân cung cấp, cơ quan điều tra ban đầu dựng lên được chân dung nghi phạm.

Người này đi xe máy Wave màu đỏ, không đeo biển kiểm soát, có hình dáng giống một đối tượng sinh sống trên địa bàn huyện Lý Nhân, anh ta tên là Nguyễn Văn Thực, SN 1984, trú tại xóm Rặng, xã Đức Lý, huyện Lý Nhân. Nhưng Thực đã mang con gái 4 tuổi đi khỏi nhà và không ai biết anh ta đi đâu.

Tiếp tục xác minh các mối quan hệ của Thực ở một số địa phương nhưng không ai có thông tin gì. Tìm hiểu về nhân thân của Thực, các anh nắm được, Thực có mối quan hệ với phụ nữ rất phức tạp, người đã sinh cho anh ta đứa con gái hiện tại đã bỏ đi sau 5 tháng chung sống.

Những người phụ nữ khác cũng lần lượt bỏ gã vì không chịu được thói vũ phu, thích là đánh của Thực. Gã là người chuyên “thả thính” bằng những lời ong bướm, vuốt ve, khi phụ nữ cắn câu, gã bộc lộ bản chất lợi dụng vật chất, tình cảm. Gã thường tìm những người phụ nữ có hoàn cảnh éo le vì biết họ luôn thiếu thốn tình cảm nên chỉ sau vài lời đường mật, Thực đã đốn ngã con mồi.

Một người phụ nữ đã từng chung sống với gã 5 tháng như vợ chồng kể lại, chị đã ly thân chồng nên khi gặp Thực, chị nhanh chóng liêu xiêu bởi miệng lưỡi của gã. Nhưng chỉ ngọt ngào mấy ngày đầu, khi chị hết tiền thì gã cũng hết tình và liên tục đánh đập, nhốt chị trong nhà không cho đi đâu để phục vụ nhu cầu tình dục của gã.

Thiếu tá Trần Quang Minh, Đội trưởng Đội trọng án PC45 cho biết, qua các nguồn thông tin thu thập được, các trinh sát, điều tra viên nắm được, Thực có một người bạn làm phụ hồ cùng gã, quê ở Giao Thuỷ, Nam Định. Bố mẹ người bạn này đã nhận gã làm con nuôi. Từ thông tin này, nhận định có thể Thực đã đưa con gái về nhà bố mẹ nuôi ẩn nấp nên tập trung xác minh.

Quá trình bắt Thực gặp rất nhiều khó khăn vì chỉ có thông tin mẹ nuôi gã tên là Phi, khoảng 60 tuổi, nhà ở khu vực gần biển Giao Thuỷ, Nam Định. Đến nhà bà Phi, các anh không tìm thấy Thực vì ban ngày, gã đi lang thang trong huyện, chỉ đến tối khuya mới về nhà bà Phi ngủ. Không ai trong gia đình bà Phi nghi ngờ gã con nuôi, cứ tưởng gã đưa con về chơi vài ngày như gã nói.

Được sự phối hợp của Công an tỉnh Nam Định, Công an huyện Giao Thuỷ, các anh đã bắt được Thực khi đang tiếp tục trên đường đi trốn tại xã Xuân Đài, huyện Xuân Trường. Khai thác nóng tại chỗ, Thực cho biết gã đang trên đường đi Hà Nội để sang Quảng Ninh, sau đó vượt biên sang Trung Quốc.

“Lúc đó là 20h ngày 26-10, tức là chỉ sau đúng 1 ngày nhận tin báo, Phòng PC45 Công an tỉnh Hà Nam đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ” – Đại tá Trần Ngọc Hợi, Phó giám đốc Công an tỉnh Hà Nam chia sẻ với chúng tôi.

Gã đàn ông đê tiện

Theo lời khai ban đầu của Thực, gã làm quen với chị Huệ qua mạng Zalo cách đây gần 1 tháng. Biết hoàn cảnh chị Huệ chồng đi tù, có một con gái nên thiếu thốn tình cảm, Thực liên tục nhắn tin gọi điện cho chị Huệ tán tỉnh, đặt quan hệ yêu đương. Đồng thời, gã cũng chia sẻ hoàn cảnh gia đình mình hiện đang nuôi con gái nhỏ, vợ đã bỏ đi nên chị Huệ thấy đồng cảm.

Trò chuyện nhắn tin yêu đương mùi mẫn được vài ngày, tối 23-10, gã giết một con gà rồi hẹn chị Huệ mang đến phòng trọ của chị tại tổ 6, phường Lê Hồng Phong, TP Phủ Lý, cùng ăn. Chị Huệ và bạn cùng phòng là chị Nguyễn Thị Ngân đã mua bia về cùng ăn với Thực. Đến khoảng 21h cùng ngày, sau khi ăn xong, Thực rủ chị Huệ đi uống nước.

Sau đó, Thực rủ chị Huệ đi về nhà chơi cho biết hoàn cảnh gia đình. Đến nhà Thực thấy nhà bừa bộn nên chị Huệ không vào – Thực đã rủ chị ra mương nước đối diện nhà ngồi tâm sự. Tại đây, Thực đòi được quan hệ nhưng chị Huệ kiên quyết cự tuyệt. Bực tức thái độ của chị Huệ, gã đã lấy một viên gạch ở chỗ đang ngồi đập nhiều nhát vào đầu làm Huệ bất tỉnh.

Thực kéo chị Huệ ra khu vực có bậc tam cấp của bến rửa. Sợ chị Huệ còn sống tố cáo tội ác của mình, Thực tiếp tục dùng gạch đập rồi kéo chị Huệ xuống mương nước và đi về nhà. Do áo dính máu, gã cởi áo rồi đi xe máy lên đê sông Hồng, buộc áo vào hòn đá rồi mới vứt xuống sông phi tang.

Sau đó, gã vẫn sinh hoạt bình thường như không có gì xảy ra, đến khi biết tin cơ quan điều tra khám nghiệm hiện trường, biết chắc kiểu gì cũng bị bắt, gã lập tức đưa theo con gái nhỏ bỏ trốn khỏi địa phương.

Trước khi gặp Nguyễn Văn Thực, chúng tôi cứ nghĩ gã hẳn phải cao to đẹp trai, thì mới có thể “Đông Doăng” đến thế. Nhưng không, gã thậm chí hình thức ở mức trung bình kém, nhưng bù lại, gã có khoa nói mà như gã thú nhận “đổ đường vào hang kiến”.

– Anh quen chị Huệ trong hoàn cảnh nào?

– Em quen qua zalo được khoảng 20 ngày thì gặp mặt.

– Hai người đã nhận lời yêu đương chưa?

– Trên zalo thì coi như là người yêu rồi.

– Cùng lúc anh yêu chị Huệ mà anh vẫn có người khác đúng không?

– Đó là một cô bạn tên B nhưng thời điểm này cô ấy muốn bỏ em rồi.

– Tại sao anh lại hay đánh cô B thế?

– Vì cô ấy cũng nhiều khuyết điểm, hay nói dối quanh, lúc bảo ở chỗ này mà em điều tra ở lại ở chỗ khác. lúc cô ấy bỏ đi, em quỳ xuống xin nhưng không được. Người ta đã muốn bỏ mình thì không giữ được.

– Tổng cộng trong vòng 5 tháng ở với nhau, anh đã đánh cô B mấy lần?

– Nếu tính công khai là ba lần, còn nếu chỉ tát một hai cái thì nhiều.

– Hôm anh gây án cũng là lần đầu tiên gặp chị Huệ à?

– Vâng, sáng hôm đó em điện cho Huệ. Hai đứa hẹn nhau tối xuống nhà ăn cơm. Tối đó em giết gà rồi mang đến phòng trọ của Huệ. Huệ và cô bạn cùng phòng trọ tên Ngân đi mua bia về uống. Thật sự là em cũng uống nhiều bia hơn hai bạn gái. Ăn xong, em và Huệ có ý định rủ nhau ra bờ hồ uống nước.

Em uống một cốc trà đá, Huệ uống một cốc nhân trần. Sau đó em chở Huệ ra quán ăn, Huệ uống lon bò húc còn em uống chai bia. Trên đường đi, em rủ Huệ vào nhà nghỉ nhưng Huệ không đồng ý, sau đó bọn em đi ra mương ngồi. Trong lúc đó, con người em lao đao do bia rượu rồi nên em không làm chủ được.

– Nguyên nhân vì sao anh lại ra tay dã man với chị Huệ vậy?

– Vì trong lúc đi đường, Huệ hứa hẹn yêu em nhưng sau đó cô ấy lại không cho, em thì do bia rượu, em cũng không biết con người mình lúc đó như thế nào.

– Anh là đàn ông, không hài lòng chỉ cần quát là người phụ nữ sợ lắm rồi, vì sao phải ra tay quyết liệt như vậy?

– Lúc đấy chỉ thấy cú vì bị phản ứng.

– Anh có hay bị phụ nữ từ chối tình cảm không?

– Hầu như không bao giờ. Bất kể là ai, già trẻ, chỉ cần em xin được số điện thoại thì chắc chắn sẽ tán đổ. Như vợ em, đứa sinh con cho em đó, em tán đổ bằng đúng thời gian uống xong một cốc nước.

– Sau khi gây án, anh định bỏ trốn sang Trung Quốc, bên đấy có quen ai không?

– Em có cô người yêu ở bên đó. Cô ấy người Hòa Bình bị bán sang lấy chồng bên đó. Khi cô ấy về Việt Nam thì em làm quen qua zalo.

– Những người phụ nữ anh làm quen, họ đều có hoàn cảnh éo le, tại sao lại đối xử với họ như vậy? Ví dụ như chị Huệ, chị ấy đang nuôi con nhỏ. Bây giờ chị ấy chết rồi, đứa trẻ sẽ bơ vơ, anh nghĩ sao?

– Em cảm thấy rất là ân hận.

– Tại sao khi bỏ trốn, anh không gửi con gái cho ông bà nội nuôi mà lại gửi bố mẹ nuôi?

– Em nói thật với các chị, bố mẹ em với em như mặt trăng mặt trời, không hợp nhau. Em phải đưa tiền cho ông bà nuôi con thì ông bà mới vui vẻ, còn không thì không cho ở đấy.

– Bố mẹ anh làm gì?

– Làm nông nghiệp thôi ạ. Mẹ em đang làm nghề trồng cỏ ở Hải Phòng.

– Anh gửi con cho ông bà nuôi thì phải đóng góp tiền hằng tháng là đúng rồi, không thì ông bà lấy đâu ra tiền nuôi cháu?

– Hồi em đi làm ở Hà Nội, em gửi con cho ông bà nuôi mấy tháng nhưng không đưa tiền. Ông bà tính em nợ 10 triệu rồi đấy.

– Thế là đúng chứ có gì sai. Con mình đẻ ra mình phải nuôi, sao lại đẩy trách nhiệm cho ông bà, lại còn trách móc khi ông bà đòi tiền nuôi cháu?

– Thế nên em có gửi đâu, em mang con xuống bố mẹ nuôi em.

Theo Dantri

SHARE