Bao giờ tôi sẽ lại yêu?

Nghĩ cũng lạ, họ là một người xa lạ, đến bên cạnh chúng ta rồi phụ bạc, rồi lại cất bước đi nhưng chúng ta chẳng thể nào ghét nổi họ. Ta càng cố ghét họ đi một chút thì nỗi đau lại khắc sâu hơn một chút.

Đối với những người yêu sâu đậm, sau chia tay họ không dám đối diện với hiện thực đau lòng mà luôn cố tìm cách để tránh né nó. Tôi cũng vậy, sau chia tay tôi cố gắng tìm mọi cách để quên đi họ nhưng không ích gì cả.

Nghĩ cũng lạ, họ là một người xa lạ, đến bên cạnh chúng ta rồi phụ bạc, rồi lại cất bước đi nhưng chúng ta chẳng thể nào ghét nổi họ. Ta càng cố ghét họ đi một chút thì nỗi đau lại khắc sâu hơn một chút. 

Khi bạn đã quen với cô đơn thì việc bạn muốn bắt đầu một mối quan hệ mới sẽ vô cùng khó khăn cũng giống như khi sau chia tay bạn phải tập quên đi người cũ. Chúng ta không dám đối diện và chấp nhận tình cảm của người mới đến. Bởi đâu đó trong lòng chúng ta sợ rằng liệu mình có được hạnh phúc hay lại nhận về những tổn thương như trước đây. 

Mối tình gần đây nhất của tôi là hơn 2 năm trước. Sau ngày chia tay hôm ấy tôi chẳng quen thêm một ai khác và chỉ chấp nhận sống cô đơn như một thói quen bình thường trong cuộc sống. Khoảng thời gian sau chia tay khó khăn lắm đúng không?

Ừ, khó khăn lắm. Tôi phải bắt đầu lại mọi thứ và tập quên đi họ nhưng đó đâu phải chuyện dễ dàng. Đâu có thể nói quên là quên đi được người đã bên cạnh bạn trong suốt một thời gian dài, từng vui buồn, từng kỷ niệm của bạn đều có hình bóng của họ. 

Đối với những người yêu sâu đậm, sau chia tay họ không dám đối diện với hiện thực đau lòng mà luôn cố tìm cách để tránh né nó. Tôi cũng vậy, sau chia tay tôi cố gắng tìm mọi cách để quên đi họ nhưng không ích gì cả. Nghĩ cũng lạ, họ là một người xa lạ, đến bên cạnh chúng ta rồi phụ bạc, rồi lại cất bước đi nhưng chúng ta chẳng thể nào ghét nổi họ. Ta càng cố ghét họ đi một chút thì nỗi đau lại khắc sâu hơn một chút. 

Vậy đó, cứ đối diện với nỗi đau và rồi cứ chọn cách cô đơn mà sống tiếp. Cô đơn không hẳn là không tốt nhưng cũng có những lúc cảm thấy khó khăn. Tốt là vì tôi được tự do, được làm điều mình thích, được sống cho khoảng trời riêng của mình mà chẳng phải sợ ai đó giận dỗi hay buồn lòng.

Còn khó khăn là những lúc tôi nhìn thấy những đôi tình nhân nắm tay nhau bước đi trên phố, những lúc tôi một mình đi về mà chẳng ai đón đưa. Rồi cả những lúc tôi một mình ăn vội bữa cơm qua loa, những lúc ấy tôi cảm thấy tủi thân đến lạ.

Trong phút chốc tôi chợt nghĩ: “Sao mình lại thế này? Mình và họ đều như nhau sao họ được hạnh phúc còn mình thì lại không? Họ cũng yêu, mình cũng đã từng yêu vậy thì tại sao mình lại chỉ tổn thương và gặp phải một con người phụ bạc?”.

tình yêu

Cứ như thế mà cũng đã 2 năm trôi qua. Tôi dần quen với cuộc sống cô đơn thì một người khác lại xuất hiện trong cuộc đời tôi. Nhưng lần này tôi chẳng mảy may để tâm mà chỉ đề phòng và lo sợ. Do những tổn thương của mối tình trước đó quá sâu nên tôi chẳng còn muốn yêu thêm một ai khác nữa.

Tôi sợ, sợ rằng họ cũng như con người phụ bạc kia, đến khi mình đã yêu sâu đậm thì họ lại vứt bỏ tình cảm ấy mà ra đi. Tôi sợ, sợ rằng nếu tôi chấp nhận tình cảm của họ tôi sẽ làm tổn thương họ bởi vì ngay hiện tại tôi chẳng còn một chút niềm tin nào vào tình yêu nữa cả.

Mà tình yêu thì phải dựa trên sự rung động và niềm tin từ cả hai phía vun đắp thì tình yêu đó mới có thể lâu dài được. Và rồi tôi cũng từ chối họ. Tôi muốn giữ quan hệ là bạn bè hơn là mối quan hệ yêu đương bởi bạn bè thì vẫn sẽ là bạn bè nhưng khi hai người yêu nhau mà chia tay rồi thì khó có thể mà trở về thành bạn bè của nhau được. 

Một vết bỏng trên da của bạn rồi cũng sẽ lành nhưng nó sẽ để lại một vết sẹo. Trái tim con người cũng vậy, một khi đã bị cứa vào thì nó có thể lành nhưng vết sẹo thì vẫn cứ mãi khắc sâu. Sau tổn thương, chúng ta thường hay khép cửa trái tim mình lại và từ chối tiếp nhận bất kỳ một tình yêu nào nữa.

Có thể như thế là không công bằng với những người đến sau nhưng chúng ta chẳng còn cách nào khác. Chẳng ai có thể bảo vệ mình ngoài chính bản thân mình cả. Muốn được người khác bảo vệ trước hết chúng ta phải biết tự bảo vệ chính mình, tự bảo vệ trái tim vẫn còn âm ỉ đau vì những vết thương trước đó. 

“Trải qua bao chuyện tình yêu, màu sắc trong em vơi đi nhiều. Nhìn vào trong gương em chỉ thấy nỗi buồn hắt hiu”. Đôi lần, khi đối diện với chính bản thân mình trong gương tôi vẫn muốn hỏi chính mình một câu rằng: “Bao giờ thì mày sẽ lại yêu?”.

Theo Thiên Cầm/Guu.vn

SHARE